Charlie ơi ra khơi bình an nhé
Chuyến hải hành sau chót của đời anh
Vợ con anh thương nhớ cũng đã đành
Nhân Mã 2 cũng một lòng luyến tiếc
Về biển mẹ, chuyến này đi biền biệt
Trước hay sau rồi thì cũng đến phiên
Nợ trần gian, cơm áo với bạc tiền
Nay rũ sạch, thênh thang rời cõi tạm
Charlie ơi nói làm sao cho cạn
Năm mươi năm tình bạn phải ngắn đâu
Bạch đằng hai kết nối buổi ban đầu
Bao gian khó ra Nha Trang cùng chịu
Charlie ơi ra đi đừng bận bịu
Mộng Hải hồ xin gác lại kiếp sau
Tiễn đưa mi, lần cuối đứng nghiêm chào
Bình an nhé, Charlie ơi Vĩnh biệt !



Thay lời tiễn đưa NM 2 Nguyễn văn Cách
2/26/2025
TranNgocChieuNếu… Mai tôi đi
Mai tôi đi, biết có ai đưa tiễn
Xác thân tôi vĩnh viễn hóa thành tro
Lính hồn tôi, đứng ngó xuống tò mò
Túi da đó đựng chi mà dúm dó !?
Mai tôi đi, hỏi rằng em còn có
Mơ một ngày , hai đứa ngắm chiều trôi
Tay trong tay, không nói, thế đủ rồi
Nhưng ước mơ vẫn chỉ là mơ ước !!
Mai tôi đi, đành tạ tình em trước
Lời hẹn hò xin khất lại mai sau
Kiếp này thôi như nước chảy qua cầu
Như gió thoảng ru em ngày nắng hạ !
Mai tôi đi, gởi em lời vạn tạ
Đã ru tôi tròn giấc mộng ban chiều
Đã cho tôi thấy một thoáng tin yêu
Và như thế, ấm đủ rồi, đêm xuống lạnh!!
10/5/23
VoChieu

Con phố nhỏ
Nếu có lần em về qua phố nhỏ,
Nhặt dùm anh một lá cỏ bên đường
Nhắc dùm anh vài kỷ niệm thân thương
Để nhớ lại, ngày chúng mình chung bước
Nha trang đó, có còn như ngày trước?
Biển còn xanh, triền sóng vỗ lao xao ?
Bờ cát trắng, con ốc nhỏ theo vào
Mang theo nó, chuyện tình nghe rất lạ!
Chuyện xa xưa như chuyện nàng tiên cá
Vì một hôm nàng quên cả đại dương
Bổi chàng trai thủy thủ gặp bên đường
Thủy tinh cung, đường về nàng quên lối !
Em còn nhớ, biển hôm nao, buổi tối ?
Tay trong tay, lặng ngắm trận mưa rào
Cơn gió lạnh, khe khẽ nép vào nhau
Truyền hơi ấm, anh vòng tay khép chặt
Vinpearl ơi, chuyện ngày xưa có thật ?
Hay là mơ, chuyện tiên cá xa xưa ?
Hay là ta xao động bởi chiều mưa
Trên đường về, đong đưa giây cáp mỏng
Nhớ ngày ghé Vinpearl phố nhỏ
7/3/14
Rồi có một ngày
Rồi có một ngày …đến lượt mình
Đời vốn vô thường, phải không Sinh ?
Nay mày đi trước, bọn tao sẽ
Đếm ngược thời gian, đợi lượt mình !!
Nghe tin mày mất, luống ngậm ngùi
Thêm một Nhân Mã bỏ cuộc chơi
Tuy cũng chẳng thân gì cho lắm
Nhưng tình hăm mốt giống nhau thôi
Chào quan lần cuối, Nguyễn Sinh ơi
Biết nói làm sao khỏi nghẹn lời ?
Thì thôi xin chúc bình an vậy
Chuyến đi lần cuối, về biển khơi
Tháng 6, 2024
VoChieu
Chuyện xưa
Cám ơn còn nhớ đến nhau
Chuyện xưa tích cũ, thủa đầu còn xanh
Nhắc chuyện xưa như kể chuyện cổ tích
Nhờ tin nhắn, hai đứa “gặp” lại nhau
Nửa thế kỷ, giờ đây đã bạc đầu
Chuyện ngày xưa, từng thước phim xuất hiện
Anh Hải Quán, tóc bồng theo gió biển
Em Trinh Vương e ấp áo dài buông
Nhớ thủa ấy nào em đã biết buồn
Mắt trong veo nhìn tưởng lai đàng trước
Tính họ hàng mình có chút thân thuộc
Được ba đời nhưng lấn cấn đâu đây
Nên cuối cùng, hai đứa phải chia tay
Đúng vào lúc, Saigon thay tên họ
Em ở lại gánh chịu bao gian khó
Rồi lấy chồng cho có với người ta
Đã chia tay, giờ an phận tuổi già
Nhưng vẫn nhớ, chuyện ngày xưa hoa mộng
Cùng nhỏ bạn, tin rằng anh còn sống
Năm mươi năm, hai đứa vẫn tìm anh
Tạ ơn trời, giờ cuối có tin lành
Anh khỏe mạnh, dù đã quên nhiều thứ!!
Nhắc chuyện xưa, đúng không ? Anh hỏi đố
Hơi tủi thân, nhưng nghĩ lại cảm thông
Gặp lại nhau đủ để em hài lòng
Mình đã mất cả một thời son trẻ
Bao nhiêu năm, cả hàng trăm chuyện kể
Phố Kỳ đồng, nơi hai đứa gặp nhau
Rạp Văn Hoa, xem Woodstock lần đầu
Trường Văn khoa, nơi anh thường đưa đón
Nửa thế kỷ, mình có duyên không nợ
Gặp lại nhau, em nhắc nhở chuyện xưa
Năm mươi năm, nói sao cũng bằng thừa
Chỉ biết chúc, an bình và sức khoẻ 
Tháng 5, 2024
VoChieu
Có phải em ?
Chiều còn rơi nghĩa là đêm chưa đến
Sóng đẩy đưa là sóng rất gần bờ
Em dưới cầu. bàn tay vẫy vu vơ
Anh trên boong, nhắn câu chờ nhau nhé 
Đảo Juneau, sáng nay tàu anh ghé
Alaska, gió bấc kéo mưa phùn
Vượt sóng ngang, tàu lắc thấy mà thương
Đi đâu nhỉ ? phải đi tìm băng giá ?
Chung quanh đây, chỉ toàn là biển cả
Có nhớ thương, gởi theo tảng băng trôi
Theo gió nam, niềm nhung nhớ đến người
Ở phương đó, có lần nào em nhớ ?
Tách Mint tea , ấm lòng nhau chỉ lạ
Có phải em đã bỏ chút bạc hà ?
Có phải em vừa chợt nhớ ngươi xa ?
Và băng tuyết chỉ làm anh thấy nhớ !!
Tháng 5/2024
Ngồi tính sổ đời, tính chẳng ra !
Tính tới, tính lui, cũng vậy mà
Giờ tri thiên mệnh nên ngồi đợi
Đợi chuyến đi cuối ..,chuyến thật xa !
Tính sổ đời
Bốn tám năm từ ngày ta bỏ nước
Theo thời cuộc phải cất bước ra đi
Nửa thế kỷ, nhắc lại làm được gì ?
Dở sổ đời, bấm ngón tay nhẩm tính
Năm bảy lăm vẫn còn mang chất lính
Mộng hải hồ chứa đày ắp trong tim
Ta vùng vẫy, ta cất bước đi tìm
Trong vô vọng, cuối đường hầm loé sáng
Trại tỵ nạn, kéo dài bao năm tháng
Về Durant một buổi sáng đầu thu
Ok ơi, ta nhớ mãi tên người
Texoma, biết bao là kỷ niệm (1)
Bốn năm trôi với muôn ngàn câu chuyện
Chuyện học hành, câu cá đến yêu thương
Chuyện tương lai, định hướng lúc ra trường
Còn bao chuyện, bốn năm dài đáng nhớ
Bước xuống đời, cầm mảnh bằng bỡ ngỡ
Rộng vòng tay, ai sẽ mở cho ta ?
Mang tâm sự của một kẻ xa nhà
Đầy mộng ước nhưng mà sao dám với!!
Việc gì tới thì trước sau cũng tới
Có việc làm, rồi lấy vợ sinh con
Cũng đôi lúc, nhớ đến chuyện nước non
Nhưng cơm áo, gạo tiền, thôi xếp lại !!
Nửa thế kỷ, kéo dài nơi hải ngoại
Thành công rồi thất bại cũng nhiều lần
Nay nhìn đời như một áng phù vân
Bay đi nhé, những ước mơ ngày cũ
Tháng tư 2023
VoChieu
1. Trường SOSU ở Durant. tểu bang Oklahoma bên bờ hồ Texoma , năm 75 đã bảo trợ hơn trăm sinh viên Việt Nam đến học. Một số cựu quân nhân nhân dịp này cũng ghi tên “học đại”, trong đó có tui !!
Saigon xưa
Chuyến hải hành sau chót của đời anh
Vợ con anh thương nhớ cũng đã đành
Nhân Mã 2 cũng một lòng luyến tiếc
Về biển mẹ, chuyến này đi biền biệt
Trước hay sau rồi thì cũng đến phiên
Nợ trần gian, cơm áo với bạc tiền
Nay rũ sạch, thênh thang rời cõi tạm
Charlie ơi nói làm sao cho cạn
Năm mươi năm tình bạn phải ngắn đâu
Bạch đằng hai kết nối buổi ban đầu
Bao gian khó ra Nha Trang cùng chịu
Charlie ơi ra đi đừng bận bịu
Mộng Hải hồ xin gác lại kiếp sau
Tiễn đưa mi, lần cuối đứng nghiêm chào
Bình an nhé, Charlie ơi Vĩnh biệt !



Thay lời tiễn đưa NM 2 Nguyễn văn Cách
2/26/2025
TranNgocChieu
Nếu… Mai tôi đi
Mai tôi đi, biết có ai đưa tiễnXác thân tôi vĩnh viễn hóa thành tro
Lính hồn tôi, đứng ngó xuống tò mò
Túi da đó đựng chi mà dúm dó !?
Mai tôi đi, hỏi rằng em còn có
Mơ một ngày , hai đứa ngắm chiều trôi
Tay trong tay, không nói, thế đủ rồi
Nhưng ước mơ vẫn chỉ là mơ ước !!
Mai tôi đi, đành tạ tình em trước
Lời hẹn hò xin khất lại mai sau
Kiếp này thôi như nước chảy qua cầu
Như gió thoảng ru em ngày nắng hạ !
Mai tôi đi, gởi em lời vạn tạ
Đã ru tôi tròn giấc mộng ban chiều
Đã cho tôi thấy một thoáng tin yêu
Và như thế, ấm đủ rồi, đêm xuống lạnh!!
10/5/23
VoChieu

Con phố nhỏ
Nếu có lần em về qua phố nhỏ,
Nhặt dùm anh một lá cỏ bên đường
Nhắc dùm anh vài kỷ niệm thân thương
Để nhớ lại, ngày chúng mình chung bước
Nha trang đó, có còn như ngày trước?
Biển còn xanh, triền sóng vỗ lao xao ?
Bờ cát trắng, con ốc nhỏ theo vào
Mang theo nó, chuyện tình nghe rất lạ!
Chuyện xa xưa như chuyện nàng tiên cá
Vì một hôm nàng quên cả đại dương
Bổi chàng trai thủy thủ gặp bên đường
Thủy tinh cung, đường về nàng quên lối !
Em còn nhớ, biển hôm nao, buổi tối ?
Tay trong tay, lặng ngắm trận mưa rào
Cơn gió lạnh, khe khẽ nép vào nhau
Truyền hơi ấm, anh vòng tay khép chặt
Vinpearl ơi, chuyện ngày xưa có thật ?
Hay là mơ, chuyện tiên cá xa xưa ?
Hay là ta xao động bởi chiều mưa
Trên đường về, đong đưa giây cáp mỏng
Nhớ ngày ghé Vinpearl phố nhỏ
7/3/14
Rồi có một ngày …đến lượt mình
Đời vốn vô thường, phải không Sinh ?
Nay mày đi trước, bọn tao sẽ
Đếm ngược thời gian, đợi lượt mình !!
Nghe tin mày mất, luống ngậm ngùi
Thêm một Nhân Mã bỏ cuộc chơi
Tuy cũng chẳng thân gì cho lắm
Nhưng tình hăm mốt giống nhau thôi
Chào quan lần cuối, Nguyễn Sinh ơi
Biết nói làm sao khỏi nghẹn lời ?
Thì thôi xin chúc bình an vậy
Chuyến đi lần cuối, về biển khơi
Tháng 6, 2024
VoChieu

Chuyện xưa
Cám ơn còn nhớ đến nhau
Chuyện xưa tích cũ, thủa đầu còn xanh
Nhắc chuyện xưa như kể chuyện cổ tích
Nhờ tin nhắn, hai đứa “gặp” lại nhau
Nửa thế kỷ, giờ đây đã bạc đầu
Chuyện ngày xưa, từng thước phim xuất hiện
Anh Hải Quán, tóc bồng theo gió biển
Em Trinh Vương e ấp áo dài buông
Nhớ thủa ấy nào em đã biết buồn
Mắt trong veo nhìn tưởng lai đàng trước
Tính họ hàng mình có chút thân thuộc
Được ba đời nhưng lấn cấn đâu đây
Nên cuối cùng, hai đứa phải chia tay
Đúng vào lúc, Saigon thay tên họ
Em ở lại gánh chịu bao gian khó
Rồi lấy chồng cho có với người ta
Đã chia tay, giờ an phận tuổi già
Nhưng vẫn nhớ, chuyện ngày xưa hoa mộng
Cùng nhỏ bạn, tin rằng anh còn sống
Năm mươi năm, hai đứa vẫn tìm anh
Tạ ơn trời, giờ cuối có tin lành
Anh khỏe mạnh, dù đã quên nhiều thứ!!
Nhắc chuyện xưa, đúng không ? Anh hỏi đố
Hơi tủi thân, nhưng nghĩ lại cảm thông
Gặp lại nhau đủ để em hài lòng
Mình đã mất cả một thời son trẻ
Bao nhiêu năm, cả hàng trăm chuyện kể
Phố Kỳ đồng, nơi hai đứa gặp nhau
Rạp Văn Hoa, xem Woodstock lần đầu
Trường Văn khoa, nơi anh thường đưa đón
Nửa thế kỷ, mình có duyên không nợ
Gặp lại nhau, em nhắc nhở chuyện xưa
Năm mươi năm, nói sao cũng bằng thừa
Chỉ biết chúc, an bình và sức khoẻ
Tháng 5, 2024
Có phải em ?
Chiều còn rơi nghĩa là đêm chưa đếnSóng đẩy đưa là sóng rất gần bờ
Em dưới cầu. bàn tay vẫy vu vơ
Anh trên boong, nhắn câu chờ nhau nhé

Đảo Juneau, sáng nay tàu anh ghé
Alaska, gió bấc kéo mưa phùn
Vượt sóng ngang, tàu lắc thấy mà thương
Đi đâu nhỉ ? phải đi tìm băng giá ?
Chung quanh đây, chỉ toàn là biển cả
Có nhớ thương, gởi theo tảng băng trôi
Theo gió nam, niềm nhung nhớ đến người
Ở phương đó, có lần nào em nhớ ?
Tách Mint tea , ấm lòng nhau chỉ lạ
Có phải em đã bỏ chút bạc hà ?
Có phải em vừa chợt nhớ ngươi xa ?
Và băng tuyết chỉ làm anh thấy nhớ !!
Tháng 5/2024
Ngồi tính sổ đời, tính chẳng ra !
Tính tới, tính lui, cũng vậy mà
Giờ tri thiên mệnh nên ngồi đợi
Đợi chuyến đi cuối ..,chuyến thật xa !
Tính sổ đời
Bốn tám năm từ ngày ta bỏ nướcTheo thời cuộc phải cất bước ra đi
Nửa thế kỷ, nhắc lại làm được gì ?
Dở sổ đời, bấm ngón tay nhẩm tính
Năm bảy lăm vẫn còn mang chất lính
Mộng hải hồ chứa đày ắp trong tim
Ta vùng vẫy, ta cất bước đi tìm
Trong vô vọng, cuối đường hầm loé sáng
Trại tỵ nạn, kéo dài bao năm tháng
Về Durant một buổi sáng đầu thu
Ok ơi, ta nhớ mãi tên người
Texoma, biết bao là kỷ niệm (1)
Bốn năm trôi với muôn ngàn câu chuyện
Chuyện học hành, câu cá đến yêu thương
Chuyện tương lai, định hướng lúc ra trường
Còn bao chuyện, bốn năm dài đáng nhớ
Bước xuống đời, cầm mảnh bằng bỡ ngỡ
Rộng vòng tay, ai sẽ mở cho ta ?
Mang tâm sự của một kẻ xa nhà
Đầy mộng ước nhưng mà sao dám với!!
Việc gì tới thì trước sau cũng tới
Có việc làm, rồi lấy vợ sinh con
Cũng đôi lúc, nhớ đến chuyện nước non
Nhưng cơm áo, gạo tiền, thôi xếp lại !!
Nửa thế kỷ, kéo dài nơi hải ngoại
Thành công rồi thất bại cũng nhiều lần
Nay nhìn đời như một áng phù vân
Bay đi nhé, những ước mơ ngày cũ
Tháng tư 2023
VoChieu
1. Trường SOSU ở Durant. tểu bang Oklahoma bên bờ hồ Texoma , năm 75 đã bảo trợ hơn trăm sinh viên Việt Nam đến học. Một số cựu quân nhân nhân dịp này cũng ghi tên “học đại”, trong đó có tui !!
Saigon xưa
Ta sẽ về thăm Sài Gòn xưa Bước trên đường cũ nắng lụa mờĐể nghe trong gió mủi hương sứTa sẽ về thăm Sài Gòn xưa Có thể mùa nắng hoặc mùa mưaSaigon còn mãi trong nỗi nhớSáng nắng, chiều mưa, tối..đèn mờ !Ta sẽ về thăm Sài Gòn xưaUống ly đen đá, ngọt đắng vừa!Đốt thời gian chậm qua khói thuốcVà hỏi nhau rằng, nhớ hay chưa ?Ta sẽ về thăm Sài Gòn ơiVề để hỏi thăm, chỉ một lờiNhững con đường cũ thay tên ấyHỏi còn có nhớ ….đã một thời !Đêm nay bỗng nhớ SaigonHỏi thăm em nhé, nắng còn hay mưa ?Hỏi con đường lá me xưaCó còn giao bóng lúc vừa mới quen Saigon giờ đã thay tênNhưng sao ta vẫn chưa quên hở trời !lSaigon xưa tuổi rong chơiSaigon xưa có một thời…vào yêu !!2/2024VoChieu
Buồn làm sao
Xin lỗi nếu bạn đã bị
Nỗi buồn virus lây qua !
Nếu thế, bạn cũng nhớ nhà như tôi !
Mười năm …


Thanh nga ơi, vĩnh biệt

No comments:
Post a Comment