Mẹ Cha vất vả sinh ra mình
Công lao ví đặng như tình Thái Sơn
Ân nào sâu nặng cho hơn
Tình Cha nghĩa Mẹ, tựa ơn biển trời.
Thì đây chữ Hiếu ai ơi
Làm người giữ trọn một đời chớ quên
Cù Lao dưỡng dục nhớ đền
Nặng mang sinh đẻ, mới nên hình hài.
Nuôi con không ngủ đêm dài
Mùi hôi Mẹ chịu, mùi khai Cha cùng
Tanh dơ không ngại chẳng ngùng
Miệng nhai cơm trún, lưỡi dùng lìa xương.
Ba năm bồng bế yêu thương
Mẹ Cha vất vả, trăm đường cực thân
Rồi khi chập chững bước chân
Mẹ nâng Cha đỡ, những lần con đi.
Công Cha nghĩa Mẹ từ bi
Nợ sinh nợ dưỡng lấy gì đền ân
Xưa kia Bồ Tát, hiện thân
Mục Kiều Liên ấy, hiếu nhân ai bằng.
Hi sinh cứu Mẹ mọi đằng
Trong Kinh báo hiếu đã hằng khắc ghi
Người con đức độ từ bi
Dù rằng Mẹ có làm chi… Lỗi lầm.
Chắp tay ta thắp hương trầm
Cầu cho Cha Mẹ thân tâm an nhàn
Con xin lo lắng mọi đàng
Hai vai con gánh, hai hàng Mẹ Cha.
Thương Cha kính Mẹ tuổi già
Một lòng phụng dưỡng để mà đáp ân
Xin người trong cõi hồng trần
Thương yêu Cha Mẹ đừng chần chừ thêm.
Mẹ Cha như ngọn đèn đêm
Hắt hiu trước gió yếu mềm lung lay
Công Cha nghĩa Mẹ cao dày
Nhớ nên… Báo đáp… Những ngày… Còn đây.
Phật dạy, hiếu thảo với cha mẹ là cái gốc để làm người lương thiện. Phải đến sau khi sinh ra con cái và làm cha mẹ, chúng ta mới thấu hiểu hết những nỗi vất vả, những lo toan của mẹ cha. Một ngày nào đó, những người con mới chợt nhận ra: cha mẹ già đi một cách vô tình, công ơn dưỡng dục của cha mẹ lớn đến nhường nào!
Không có loại ân huệ nào trên thế giới có thể lớn hơn sự nuôi dưỡng của mẹ cha, không có tình yêu nào trên thế giới này lớn hơn tình yêu giữa cha mẹ và con cái. Cha mẹ đã cho ta cả đại dương, nếu con người ta chỉ trả lại cho cha mẹ một giọt nước thì đây có phải là đạo hiếu hay không?
Nhiều người con nghĩ rằng cha mẹ chưa già vì họ thấy cha mẹ vẫn còn sức khỏe. Nếu bạn cảm thấy bản thân có thể tự nuôi mình, mải mê công việc mà quên báo đáp công ơn cha mẹ, sớm muộn gì bạn cũng sẽ phải hối hận.
Sưu tầm
Công lao ví đặng như tình Thái Sơn
Ân nào sâu nặng cho hơn
Tình Cha nghĩa Mẹ, tựa ơn biển trời.
Thì đây chữ Hiếu ai ơi
Làm người giữ trọn một đời chớ quên
Cù Lao dưỡng dục nhớ đền
Nặng mang sinh đẻ, mới nên hình hài.
Nuôi con không ngủ đêm dài
Mùi hôi Mẹ chịu, mùi khai Cha cùng
Tanh dơ không ngại chẳng ngùng
Miệng nhai cơm trún, lưỡi dùng lìa xương.
Ba năm bồng bế yêu thương
Mẹ Cha vất vả, trăm đường cực thân
Rồi khi chập chững bước chân
Mẹ nâng Cha đỡ, những lần con đi.
Công Cha nghĩa Mẹ từ bi
Nợ sinh nợ dưỡng lấy gì đền ân
Xưa kia Bồ Tát, hiện thân
Mục Kiều Liên ấy, hiếu nhân ai bằng.
Hi sinh cứu Mẹ mọi đằng
Trong Kinh báo hiếu đã hằng khắc ghi
Người con đức độ từ bi
Dù rằng Mẹ có làm chi… Lỗi lầm.
Chắp tay ta thắp hương trầm
Cầu cho Cha Mẹ thân tâm an nhàn
Con xin lo lắng mọi đàng
Hai vai con gánh, hai hàng Mẹ Cha.
Thương Cha kính Mẹ tuổi già
Một lòng phụng dưỡng để mà đáp ân
Xin người trong cõi hồng trần
Thương yêu Cha Mẹ đừng chần chừ thêm.
Mẹ Cha như ngọn đèn đêm
Hắt hiu trước gió yếu mềm lung lay
Công Cha nghĩa Mẹ cao dày
Nhớ nên… Báo đáp… Những ngày… Còn đây.
Phật dạy, hiếu thảo với cha mẹ là cái gốc để làm người lương thiện. Phải đến sau khi sinh ra con cái và làm cha mẹ, chúng ta mới thấu hiểu hết những nỗi vất vả, những lo toan của mẹ cha. Một ngày nào đó, những người con mới chợt nhận ra: cha mẹ già đi một cách vô tình, công ơn dưỡng dục của cha mẹ lớn đến nhường nào!
Không có loại ân huệ nào trên thế giới có thể lớn hơn sự nuôi dưỡng của mẹ cha, không có tình yêu nào trên thế giới này lớn hơn tình yêu giữa cha mẹ và con cái. Cha mẹ đã cho ta cả đại dương, nếu con người ta chỉ trả lại cho cha mẹ một giọt nước thì đây có phải là đạo hiếu hay không?
Nhiều người con nghĩ rằng cha mẹ chưa già vì họ thấy cha mẹ vẫn còn sức khỏe. Nếu bạn cảm thấy bản thân có thể tự nuôi mình, mải mê công việc mà quên báo đáp công ơn cha mẹ, sớm muộn gì bạn cũng sẽ phải hối hận.
Sưu tầm
Nếu nhớ bố, nếu khao khát tình yêu của bố, hãy dành một vài phút ngắn ngủi để đọc hết 10 điều mà nhiều người làm con có thể chưa nhận ra dưới đây:10 điều về BỐBài của BS TIEN DUNG gửi ...
1. Trên thế giới này, người khó hiểu nhất chính là bố. Bố vừa giáo dục chúng ta phải tiết kiệm, vừa lén cho chúng ta tiền tiêu vặt.
2. Bố trách chúng ta làm hỏng việc nhưng trong nội tâm, ông không nhẫn tâm thấy chúng ta bị trách mắng.
3. Bố chẳng bao giờ cất lời khen chúng ta giỏi nhưng trong lòng thì tự hào đến mức kiêu ngạo.
4. Có chết bố cũng không muốn chúng ta yêu sớm nhưng trong lòng, ông luôn nuôi một niềm hy vọng lớn rằng sau này chúng ta có một gia đình hạnh phúc.
6. Có ai cam tâm tình nguyện làm ngựa cho chúng ta cưỡi? Có ai sẵn sàng lấy thân mình che chắn cho chúng ta khi gặp hiểm nguy? Có ai chấp nhận ra ngoài bươn chải lo cho chúng ta bữa ăn, giấc ngủ, lo cho ta học hành… mà không chút tính toán cho bản thân?
7. Trên thế giới này, người phải đối mặt với những áp lực lớn nhất, phải chịu đựng sự tàn khốc nhất khi cạnh tranh bên ngoài, đảm nhiệm những trọng trách nặng nề nhất chính là bố.
8. Cũng trên thế giới này, người cô độc nhất cũng chính là bố.
9. Trong những người quanh bạn, người trải qua sóng gió nhiều nhất là bố, người ít được truyền tụng nhất cũng chính là bố.
10. Bố, trong suốt những ngày sau này, con sẽ nhớ lại những ngày thơ bé khi bố dắt bàn tay bé xíu của con, và con sẽ dắt tay bố, cùng bố đi đến cuối con đường!
Nếu các bạn yêu, thương và nhớ bố, khi hỏi thăm mẹ, nhớ đừng quên bố nhé, vì bố luôn là người chấp nhận nhiều thiệt thòi trong gia đình!
2. Bố trách chúng ta làm hỏng việc nhưng trong nội tâm, ông không nhẫn tâm thấy chúng ta bị trách mắng.
3. Bố chẳng bao giờ cất lời khen chúng ta giỏi nhưng trong lòng thì tự hào đến mức kiêu ngạo.
4. Có chết bố cũng không muốn chúng ta yêu sớm nhưng trong lòng, ông luôn nuôi một niềm hy vọng lớn rằng sau này chúng ta có một gia đình hạnh phúc.
5. Trên thế giới này, người yêu chúng ta nhất nhưng ít khi thể hiện ra chính là bố.
6. Có ai cam tâm tình nguyện làm ngựa cho chúng ta cưỡi? Có ai sẵn sàng lấy thân mình che chắn cho chúng ta khi gặp hiểm nguy? Có ai chấp nhận ra ngoài bươn chải lo cho chúng ta bữa ăn, giấc ngủ, lo cho ta học hành… mà không chút tính toán cho bản thân?
7. Trên thế giới này, người phải đối mặt với những áp lực lớn nhất, phải chịu đựng sự tàn khốc nhất khi cạnh tranh bên ngoài, đảm nhiệm những trọng trách nặng nề nhất chính là bố.
8. Cũng trên thế giới này, người cô độc nhất cũng chính là bố.
9. Trong những người quanh bạn, người trải qua sóng gió nhiều nhất là bố, người ít được truyền tụng nhất cũng chính là bố.
10. Bố, trong suốt những ngày sau này, con sẽ nhớ lại những ngày thơ bé khi bố dắt bàn tay bé xíu của con, và con sẽ dắt tay bố, cùng bố đi đến cuối con đường!
Nếu các bạn yêu, thương và nhớ bố, khi hỏi thăm mẹ, nhớ đừng quên bố nhé, vì bố luôn là người chấp nhận nhiều thiệt thòi trong gia đình!