Thùng thuốc của mẹ
Mẹ ơi con buồn lắm ....
Đã từ lâu, nhận màu trắng Vu Lan
Mẹ xa xôi, con thương mẹ ngút ngàn
Mẹ có biết, trong lòng con đang nhớ
Ôm thùng thuốc, mỗi lần con ghé chở
Mẹ ôm theo vất vả
dưỡng nuôi con
Từ Thủ Đức Trung Học đến lớn khôn
Mẹ ôm mãi bên mình thùng thuốc lá
Nửa phía ngòai, Mẹ bày tòan thuốc giả
Chỉ là bao nhét đầy giấy vào trong
Xạp đầu chợ, người qua lại quá đông
Mất một gói ...là công không còn nữa !
Mẹ vẫn thế, tối ngày không sang sửa
Vẫn áo nâu, khăn mỏ quạ, ăn trầu
Vẫn đon đả mời khách vẹn trước sau
Lính cuối tháng không tiền... cho ghi sổ
Có ai biết Mẹ con không biết chữ !
Tối con về, dở sổ, đọc Mẹ nghe
Vài đồng xu với một bó đũa tre
Mẹ bỏ bắt, tính nhẩm đâu vào đó !
Mùa lễ Mẹ 2011
Phần 2Chuyện ngày xưa, lúc ngày con còn nhỏĐến lớn khôn, con vào lính Hải QuânDăm ba tháng, tàu ghé bến một lầnMẹ vẫn thế, vẫn ôm thùng thuốc láNăm bẩy lăm, lúc đảo điên tất cảTheo đoàn tàu, con bỏ xứ ra điCả chục năm, bang giao mới trở vềMẹ ra ngõ, đón con mà rưng lệCon bao lớn, thế nhưng mẹ mặc kệVẫn ký đầu, mắng khẽ, bố sư anh !!Rồi mẹ khóc, làm con phải dỗ dànhƠ hay nhỉ, mẹ lúc nào cũng thế !!Mẹ giờ đây không còn thùng thuốc lẻCũng như con, con đã lạc quê hươngNay xa xứ, đưa chân khắp phố phườngNhưng vẫn nhớ, mẹ luôn là tất cả !Trả đuọc gì? công lao mẹ to quá !Đáp đền sao? mẹ đã bỏ đi xaTam Hà xưa, chẳng còn chỗ là nhàVà phố Thủ, con thành người xa lạ !!Viết tiếp nhân mùa lễ mẹ 2021VCH