Đặc San HQ 21

Đặc San HQ 21
Nha Trang Ngày Về Kỳ 9

Saturday, May 21, 2022

Thương Tiếc

Điêu khắc gia Nguyễn Thanh Thu, tác giả bức tượng ‘Thương Tiếc,’ từ trần

May 6, 2025 : 7:32 PM
Last update: 6 hours ago | Copyright: Nguoi Viet News, Inc.
SÀI GÒN, Việt Nam (NV) – Điêu khắc gia Nguyễn Thanh Thu, tác giả bức tượng “Thương Tiếc” đặt trước Nghĩa Trang Quân Đội Biên Hòa, vừa từ trần lúc 2 giờ 45 phút chiều Thứ Ba, 6 Tháng Năm, tại Sài Gòn, hưởng thượng thọ 92 tuổi.
Tin này được cô Nguyễn Minh Kỳ Nữ, con gái của ông Thu, xác nhận với nhật báo Người Việt.
   Điêu khắc gia Nguyễn Thanh Thu. (Hình: Gia đình cung cấp)
Cô Nữ cho biết, điêu khắc gia Nguyễn Thanh Thu tên thật là Nguyễn Văn Thu, sinh ngày 29 Tháng Giêng, 1934 tại Bình Hòa, quận Gò Vấp, tỉnh Gia Định.
Ông tốt nghiệp Cao Đẳng Mỹ Thuật Gia Định năm 1958. Năm 1962, ông nhập ngũ theo lệnh động viên, vào Trường Sĩ Quan Trừ Bị Thủ Đức và ra trường ngành Quân Nhu.
Cấp bậc cuối cùng của ông là đại úy khi ông được biệt phái năm 1969.
Ông cũng là giáo sư Hội Họa trường trung học Võ Trường Toản, đồng thời là giáo sư Điêu Khắc trường Quốc Gia Cao Đẳng Mỹ Thuật Gia Định.
  Bức tượng “Thương Tiếc” tại Nghĩa Trang Quân Đội Biên Hòa trước đây. (Hình: Nguyễn Thanh Thu)
Các tác phẩm điêu khắc tiêu biểu của ông gồm:
1-“Ngày Về” (1963)
2-“Chiến Sĩ Vô Danh” (1966), đặt ở Nghĩa Trang Quân Đội Gò Vấp
3-“Trung Liệt” (1966)
4-“An Dương Vương” (1966), đặt ở ngã sáu Chợ Lớn
5-“Thương Tiếc” (1966), đặt ở Nghĩa Trang Quân Đội Biên Hòa
Bức tượng “Thương Tiếc” mới đầu được làm bằng xi măng cốt thép, đặt trên bệ cao lối vào nghĩa trang. Ngày 16 Tháng Tám, 1968 bức tượng được giải đặc biệt của tổng tư lệnh tối cao Quân Đội VNCH. Ngày 1 Tháng Mười Một, 1968 làm lễ khánh thành bức tượng. Cuối năm 1969, bức tượng được thay chất liệu, được đúc bằng đồng. Sau ngày 30 Tháng Tư, 1975 bức tượng bị phá hủy.
  Điêu khắc gia Nguyễn Thanh Thu bên các tác phẩm của ông. (Hình: Gia đình cung cấp)
Theo Báo Trẻ Online, “Thương Tiếc” khắc họa hình ảnh người lính với gương mặt thẫn thờ ngồi trên tảng đá, quân phục và ba lô trên người còn bám bụi sa trường, súng gác trên đùi, dây quai nón sắt buông thõng và đôi mắt buồn bã đăm chiêu, như tiếc thương người bạn vừa nằm xuống nơi chiến trường xa. Ý tưởng này chợt đến khi ông Thu tình cờ nhìn thấy được trong một quán nước bên đường. Người lính là Hạ Sĩ Võ Văn Hai, thuộc binh chủng Nhảy Dù, rưng rưng ngấn lệ đang độc ẩm và tâm tình với người bạn đồng đội đã khuất. Hai ly bia trước mặt, “ly kia cho mày, ly này của tao,” hết vơi rồi lại đầy như tình chiến hữu không bao giờ phai lạt.
Sau năm 1975, ông bị đi “học tập cải tạo” tám năm. Sau đó, ông đến định cư ở Hoa Kỳ vào năm 1988. Năm 1998, ông quyết định trở về nguyên quán sống với con cái cho tới khi qua đời. (Đ.D.)


Tác giả bức Thương Tiếc ở tuổi 90  

16/05/2021 ~ TUẤN KHANH
Trên các trang mạng, những người yêu mến điêu khắc gia Nguyễn Thanh Thu, yêu mến một kỷ niệm đẹp của VNCH đều nhắc nhau nên sớm ghé thăm ông. Người đã tạo bức tượng Thương Tiếc vang bóng một thời của nghĩa trang quân đội Biên Hòa, nay đã 90 tuổi, nhớ nhớ, quên quên và như cũng đã quá mệt mỏi với một cõi tạm đầy những nhọc nhằn với ông.Điêu khắc gia Nguyễn Thanh Thu hiện nay, ở tuổi 90, sống tại Gò Vấp, Sài Gòn. (Ảnh Lê Bảo Liên)
Sinh năm 1934 tại Gò Vấp, Sài Gòn, điêu khắc gia Nguyễn Thanh Thu tốt nghiệp trường Cao Đẳng Mỹ Thuật Gia Định và sau đó qua động viên, tham gia ngành quân nhu, rồi trở thành Đại Úy, phục vụ Tại Cục Chiến Tranh Chính Trị. Trong cuộc đời mình, điêu khắc gia Nguyễn Thanh Thu đã tạo ra vô số tác phẩm, nhưng đắc ý và được nhiều người biết đến nhất, là tượng Thương tiếc, đặt tại nghĩa trang quân đội Biên Hòa, và bức thứ hai là tượng An Dương Vương, đặt ở Ngã Sáu Chợ lớn. Cả hai đều khánh thành vào năm 1966.
Lúc này thì ít ai nhận ra điêu khắc gia lừng danh của miền Nam tự do cũ, do ông ít bạn bè, trí nhớ không còn sắc bén và một phần khác, quá trình đi tù sau 1975, bị đánh đập nên ông bị hư hại thính giác. Gặp ông lúc này ở nhà riêng tại Nguyễn Thượng Hiền, Gò Vấp, nói gần như hét vào tai thì ông mới hiểu hết ý của người đối thoại.
Những người thân, quen biết nói ông vẫn còn bị PTSD với những năm tháng tù đày, tức Dư chấn tâm thần, dẫn đến trạng thái bất thường, hoảng sợ từ một biến cố hay giai đoạn có sức ám ảnh, nên nếu chạm vào người ông bất ngờ, hoặc nâng dìu mà không báo trước, đều làm ông giật mình, hay hoảng hốt.
Hiện điêu khắc gia Nguyễn Thanh Thu sống cùng sự chăm sóc của các con. Nơi cư ngụ của ông, số 176 Nguyễn Thượng Hiền, phường 1, Gò Vấp, là quán cà phê Tượng Đá, nơi có đặt nhiều tượng mà ông sáng tác lâu nay. Căn phòng nhỏ của ông nằm nép sau quán cà phê, là nơi trú ẩn hết sức cô đơn của ông cùng kỷ niệm. Người quen cũng thấy ông lặng lẽ làm lại mẫu tượng Thương tiếc thu nhỏ, đặt trong phòng, chỉ chia sẻ với ai quen biết. Đây cũng là một trong những điều gây đau đớn tinh thần của ông: Sau 1975, chính quyền mới cho người lập tức đến Nghĩa trang Quân đội Biên Hòa kéo đổ bức Thương Tiếc, sau đó đập nát để thỏa lòng căm thù. Nhưng vẫn chưa đủ, ít lâu sau đó, theo chỉ điểm của giới nằm vùng, một nhóm bộ đội và băng đỏ cầm AK-47 đến tận nhà ông, đem mẫu tượng ban đầu (khuôn gốc) đập và chửi bới, đánh đập cả ông.
Tượng đài An Dương Vương ở Ngã Sáu Chợ Lớn, Sài Gòn.

Vì tượng đài An Dương Vương ở Ngã sáu Chợ Lớn là tượng một danh nhân của lịch sử Việt nên dù có ghét bỏ tác phẩm của Nguyễn Thanh Thu, chính quyền mới cũng khó lòng thẳng tay hủy hoại. Họ chỉ để nguyên vậy, không tu sửa sau nhiều chục năm với ý đồ rất rõ là đợi có hư hại, là lập tức cho phá, mang đi. Đó cũng là trường hợp của tượng đài Trần Nguyên Hãn trước chợ Bến Thành.
Và vì sau phải vậy? Bởi tượng Trần Nguyên Hãn được coi là thánh tổ của truyền tin quân lực VNCH, còn tượng An Dương Vương là biểu tượng của công binh VNCH.
Nhưng điêu khắc gia Nguyễn Thanh Thu không chỉ là người làm tượng. Được tổng thống Nguyễn Văn Thiệu yêu cầu đi Phi Luật Tân để tham khảo một nghĩa trang chiến binh mà người Phi rất tự hào, ông Thu quay về và đưa ra đề án xây Nghĩa trang Quân đội Biên Hòa, để thay thế cho nghĩa trang ở Hạnh Thông Tây, Gò Vấp, vào đầu những năm 60, thế kỷ 20, đã bắt đầu chật chội.
Điều lạ thường của chuyện bức tượng Thương tiếc, là khi đã có đủ 7 bản ký họa mẫu, phác thảo dự trù cho bức tượng tiêu biểu trước nghĩa trang, hình ảnh của anh hạ sĩ lính nhảy dù Võ Văn Hai ngồi nói chuyện hư không với một người bạn tử trận của mình trong một quán nước, vô tình đập vào mắt của ông Thu, khiến ông ngẫu hứng ghi lại, day dứt với nó..
Khi trình các đề án lên tổng thống Thiệu, ông Thu đã xin lỗi khi bày ra tờ giấy lót trong gói thuốc lá, có vẽ chì vội sơ sài, và nói rằng xin lỗi vì mình vừa mới làm. Ông kể lại là lúc đó, tổng thống Thiệu hỏi ông “Bản nào anh đắc ý nhất?”, ông Thu nói mình bị ám ảnh về hình ảnh ông phác họa từ hạ sĩ Võ Văn Hai. Sau đó ông và tổng thống Thiệu đã cùng chọn cái tên Thương tiếc cho bức tượng này.
Để hoàn thành toàn bộ bản vẽ chính xác cho Thương tiếc, hạ sĩ nhảy dù Võ Văn Hai đã ngồi làm mẫu cho ông Nguyễn Thanh Thu chỉnh đi, sửa lại từng nét một suốt ba tháng. Khởi đầu năm 1966, tượng được thực hiện bằng bê-tông, cốt sắt, đến năm 1969, được thay đổi bằng đồng. Tượng cao 4m, nếu tính cả mô đất dưới chân người lính và bệ tượng thì chiều cao của tượng đài là 8m. Tác phẩm này, điêu khắc gia Nguyễn Thanh Thu nhận giải đặc biệt của Tổng tư lệnh tối cao Quân đội VNCH vào tháng 8, năm 1968.

Sau năm 1975, ông Thu trở thành nơi trút hận thù của các cán bộ trại tù cải tạo. Chỉ là người sáng tạo điêu khắc nhưng ông phải trải qua 8 năm tù ở trại Hàm Tân. Ông Thu kể rằng trong đó, ông có 22 tháng nhốt biệt giam và đánh đập tàn nhẫn ngày này qua tháng nọ. Khi ông lên tiếng hỏi vì sao ông bị tra tấn dã man như vậy, thì cán bộ vừa đánh vừa nói “Tội của anh là lưu lại cái tư tưởng, cái hình ảnh, cái tinh thần đó mới là quan trọng. Anh đừng nghĩ đến chuyện trở về nhé”. Những ngày tháng bỏ đói với vô số những trận đòn thù đã làm cho tai ông điếc và cơ thể chỉ là da bọc xương. Cũng có lúc ông đã bị mang ra trường bắn lúc 4 giờ sáng, bịt mắt lại, nhưng không hiểu sao lại có thay đổi vào giờ cuối, cho mang về nhốt lại. Đến ngày ông được thả về, người nhà mô tả là ông phải có người vác đi, vì không tự đi nổi.
Trước đó, khi cán bộ yêu cầu ông viết đơn xin khoan hồng và đổ tội hết cho chế độ cũ chứ ông không tự mình tạo ra những tác phẩm điêu khắc của quân đội. Ông Thu kể rằng lúc đó ông đã đuối sức lắm, chỉ còn thều thào nói được là “Tôi tạo ra, tượng chết thì tôi chết theo”. Một viên cán bộ tức giận nhào tới tát vào hai bên tai của ông. Những cú tát chí mạng khiến máu mũi và máu tai ứa ra, điêu khắc gia Nguyễn Thanh Thu điếc gần như toàn phần từ đó.
Ông Nguyễn Thanh Thu có tham gia chương trình đi H.O của sĩ quan bị cải tạo. Ông ở Mỹ gần 10 năm, nhưng loay hoay vì nhớ nghề điêu khắc mà không thể nào nối lại được, sức khỏe thì suy sụp mà quá cô đơn với tâm hồn nghệ thuật của mình, nên sau đó ông xin về lại Việt Nam, sông với con, lặng lẽ tạo ra những bức tượng riêng của mình, ôm giấc mộng đời đến cuối cùng.
Giấc mơ lớn nhất mà điêu khắc gia Nguyễn Thanh Thu vẫn giữ, là có ngày phục dựng được bức Thương tiếc. Nhưng giờ ở cái tuổi 90, mệt nhoài với những chặng đường đã qua, ngày càng đau yếu, có lẽ rồi ông cũng sẽ ra đi lặng lẽ với những nỗi niềm rất thiêng liêng, đã có trong đời mình.
Còn chút nhớ về, xin hãy thử đến gặp ông, ở những giờ phút này, tại Gò Vấp, Sài Gòn.

Điêu khắc gia Nguyễn Thanh Thu sinh năm 1934 tại Gò Vấp, Gia Định
Tốt nghiệp Cao đẳng Mỹ thuật Gia định
Tác phẩm: “Chiến sĩ vô danh” 1966 (Nghĩa trang quân đội VNCH Gò Vấp), “Thương tiếc” 1966 (Nghĩa trang quân đội VNCH Biên Hòa), "An Dương Vương" 1966 (Ngã 6 chợ Lớn)...


No comments:

Post a Comment