Đặc San HQ 21

Đặc San HQ 21
Nha Trang Ngày Về Kỳ 9

Wednesday, September 25, 2024

Nha Trang Cát trắng

 

Nha Trang Niệm Nhớ 1972

Nha Trang biển xanh hàng liễu xanh!
Quân trường gió lay lá bàng bay!
Tinh mơ, tôi và mặt trời thức dậy
Nắng vẫn còn ngái ngủ lẫn trong sương
Nắng chưa nhìn đỉnh tóc
Tôi đã đi đã tới
giảng đường,
thao diễn trường,
cầu đá,
phạn xá ...
Giày saut lối sỏi lao xao
Thoáng quen như tiếng sóng trào biển khơi
Hai năm kinh sử quên ngày tháng
Xuân đến chào xuân cứ chửi thề:
“Ngày mai ăn Tết bằng chi nhỉ?”
- Ăn tết bằng hai cánh cửa quan!
Nha Trang tôi có người yêu nhỏ
Dối mẹ hẹn nhau lễ Chúa Nhật
Khi lễ em đứng bục ca hát
Liên láo tìm tôi dãy ghế ngồi
Tan lễ em níu tay hờn dỗi:
" Áo anh trắng quá nhìn chả ra!"
Tình em ngày đó không mặc cả
Còn tôi, ác quỷ cạnh thiên thần…
Tôi sợ yêu tôi đời em lận đận
V ì truông ải chẳng nhân từ, chẳng xót xa…
Ngày Tốt Nghiệp tháng 9/73
Ra trường theo biển… thôi đành quên em!

Ng Hoa Nguyễn

Thursday, July 4, 2024

Bài Thơ Lên 6







LÊN SÁU
Sách quốc ngữ - Chữ nước ta.
Con cái nhà - Đều phải học.
Miệng thì đọc - Tai thì nghe.
Chớ ngủ nhè - Chớ láu táu.
Con lên sáu - Đang vỡ lòng,
Học cho thông - Thầy khỏi mắng.
Trong trời đất - Nhất là người.
Ở trên đời - Hơn giống vật.
Con bé thật - Chưa biết gì
Còn ngu si - Phải dạy bảo
Cho biết đạo - Mới nên thân
Sau lớn dần - Con sẽ khá.
Ai đẻ ta? - Cha cùng mẹ.
Bồng lại bế - Thương và yêu.
Ơn nhường bao - Con phải ngẫm:
Áo mặc ấm - Mẹ may cho.
Cơm ăn no - Cha kiếm hộ.
Cha mẹ đó - Là hai thân.
Hai thân là - Là thân nhất,
Trong trời đất - Không ai hơn.
Con biết ơn - Nên phải hiếu.
Nghĩa chữ hiếu - Đạo làm con,
Con còn non - Nên học trước.
Đi một bước - Nhớ hai thân.
Con còn nhỏ - Có mẹ cha,
Lúc vào ra - Được vui vẻ.
Con còn bé - Mẹ hay chiều
Thấy mẹ yêu - Chớ làm nũng.
Đã đi học - Phải cho ngoan,
Hay quấy càn - Là chẳng hiếu.
Con còn bé - Mẹ hay lo,
Ăn muốn cho - Lại sợ độc.
Con ốm nhọc - Mẹ lo thương,
Tìm thuốc thang - Che nắng gió.
Con nghĩ đó - Sao cho ngoan,
Hay ăn càn - Là chẳng hiếu.
Anh em ruột - Một mẹ cha,
Mẹ đẻ ra - Trước sau đó.
Cùng máu mủ - Như tay chân,
Nên yêu thân - Chớ ganh tị.
Em coi chị - Cũng như anh,
Trước là tình - Sau có lễ.
Người trong họ - Tổ sinh ra,
Ông đến cha - Bác cùng chú.
Họ nội đó - Là tông chi,
Cậu và dì - Về họ mẹ.
Con còn bé - Nên dạy qua,
Còn họ xa - Sau mới biết.
Người trong họ - Có bề trên,
Lạ hay quen - Đều phải kính.
Có khách đến - Không được đùa,
Ai cho quà - Đừng lấy vội.
Ông bà gọi - Phải dạ thưa.
Phàm người nhà - Không được hỗn.
Con bé dại - Mải vui chơi.
Muốn ra người - Phải chăm học.
Miệng đang đọc - Đừng trông ngang.
Học dở dang - Đừng có chán.
Học có bạn - Con dễ hay.
Mến trọng thầy - Học chóng biết.
Dậy con biết - Phép vệ sinh:
Ăn quả xanh - Khó tiêu hoá.
Uống nước lã - Có nhiều sâu.
Áo mặc lâu - Sinh ghẻ lở.
Mặt không rửa - Sinh u mê.
Đang mùa hè - Càng phải giữ.
Các giống vật - Thật là nhiều:
Như con hươu - Ở rừng cỏ.
Như con chó - Nuôi giữ nhà.
Con ba ba - Loài máu lạnh.
Loài có cánh - Như chim câu.
Còn loài sâu - Như bọ róm.
Cây và cỏ - Có khác loài,
Trông bề ngoài - Cũng dễ biết.
Như cây mít - Có nhiều cành.
Lúa, cỏ gianh - Có từng đốt,
Còn trong ruột - Lại khác nhau.
Vài năm sau - Con biết kỹ.
Đá bờ sông - Không sống chết,
Không có biết - Không có ăn,
Không người lăn - Cứ nằm đấy.
Như đá cuội - Như đá xanh,
Như mảnh sành - Như đất thó,
Các vật đó - Theo loài kim.
Các loài kim - Tìm ở đất.
Nhất là sắt - Nhì là đồng,
Làm đồ dùng - Khắp trong nước.
Như vàng bạc - Càng quý hơn,
Đúc làm tiền - Để mua bán,
Ai có vạn - Là người giàu.
Vốn xưa là - Nhà Hồng Lạc,
Nay tên nước - Gọi Việt Nam.
Bốn nghìn năm - Ngày mở rộng.
Nam và Bắc - Ấy hai miền,
Tuy khác tên - Đất vẫn một.
Lào, Miên, Việt - Là Đông Dương.
Đầu trị nước - Đức Kinh Dương.
Truyện Hùng Vương - Mười tám chúa.
Qua mấy họ - Quân Tàu sang.
Vua Đinh Hoàng - Khai nghiệp đế.
Trải Đinh, Lý - Đến Trần, Lê,
Nay nước ta - Là nước Việt.
Chữ nước ta - Ta phải học,
Cho trí óc - Ngày mở mang.
Muốn vẻ vang - Phải làm lụng,
Đừng lêu lổng- Mà hư thân.
Nước đang cần - Người tài giỏi,
Cố học hỏi - Để tiến nhanh,
Vừa ích mình - Vừa lợi nước.
Chớ lùi bước - Là kẻ hèn.
——
Thư viện giáo dục WakaEdu - Mang tri thức đi muôn nơi
Facebook: WakaEdu - Thư viện giáo dục 4.0
Tiktok: @wakaeduthuviengiaoduc4.0

Sunday, April 28, 2024

Tháng 4 Đen


Việt Cộng Vơ Vét Của Cải Miền Nam Việt Nam Đem Ra Bắc

“Chuyện Đau Buồn Nước Tôi”

Bắc Sơn có khỉ họ Hồ
Đem bầy con cháu đổ xồ vào Nam
Gây bao thảm cảnh lầm than
Dân gian đồ thán nát tan cửa nhà
Con thì mất mẹ mất cha
Bà ôm cháu chạy tránh xa giặc Hồ
Bọn nầy cướp ruộng giựt đồ
Giết người chôn sống côn đồ dã man
Từ ngày cưỡng chiếm miền Nam
Đổi tiền chúng cướp của dân ban ngày
Quân nhân cán chính tù đày
Còn dân chúng bắt đi cày miệt xa
Ngang nhiên chiếm đoạt cửa nhà
Như quân Ming*, Hán tràn vào Việt Nam
30 tháng bốn bảy năm
Là ngày dân Việt bước vào đau thương
Tháng Tư tôi nhớ quê hương
Bao năm vương vấn tiếc thương nghẹn ngào
Tôn Thất Án
4/11/2024
Lúc mới qua đây cuối thập niên 70, tôi có câu đối nầy kèm vào những email gởi cho bạn bè:

“Sáu năm quân ngũ đền ơn nước
Trọn kiếp nam nhi chống giặc Hồ”
TTA
Bây giờ thì đổi lại là:

“Ơn nước chưa đền đầu đã bạc
Hùng tâm báo quốc dạ vẫn còn”
TTA
4/11/24

BMBMBMBMBMBMBMBMBMBMBMBMBMBMBMBMBMBMBMBM

VUI GÌ KHÚC HÁT THÁNG TƯ

"Triệu người vui","triệu người buồn"*
nồi da xáo thịt ngọn nguồn từ đâu
còn nguyên vẹn đó nỗi đau
xin đừng khoét nữa hố sâu hận thù
Vui gì khúc hát tháng tư
sao em ca mãi lời ru cũ mèm
Trả lại ngày trả lại đêm
trả lại sông với êm đềm dòng trôi
Nước non một dải lâu rồi
tháng tư hát mãi lòng người chênh chao
* Ý lời nói của cố TT Võ Văn Kiệt

Lương Định -Sài Gòn 28/4/2022

THÁNG TƯ VỀ....
BUỒN LẮM MẸ ƠI
.

Tháng tư để lại buồn tang tóc
Cô hồn vất vưởng biển sầu đen
Ngàn năm sóng thức ru dâu bể
Biết đến khi nào thôi bấp bênh...
Biển Thái Bình Dương lòng mẹ chảy
Tìm dòng máu đỏ rứt từ tâm
Bao năm còn đó tim không ngủ
Đau giọt tình ru đợt sóng ngầm.
Ngóng tận phương trời xa mù xa
Đứa con trên biển hồn không nhà
Đứa con khập khểnh mua vinh nhục
Còn đứa ở nhà ngạo nghễ ca.
Bài ca tháng tư lòng mẹ nát
Chia làm trăm ngã đón tang thương
Sanh con mỗi đứa lòng đã khác
Trớ trêu tim mẹ chữ vô thường...
Tháng tư để lại màu tang trắng
Chôn cha xuống vực đã chìm sâu
Ầm vào khoảng lặng lời cay đắng
Dòng máu da vàng của tôi đâu....
KIM ÂN

Ngày này năm trước

Cũng ngày này , bốn mươi chín năm trước
Tái tê lòng, ta bỏ nước ra đi
Ta trắng tay, đem theo được những gì ?
Bộ quân phục, túi quân trang, nghi hoặc !!
Không thân nhân, trong lòng đầy thắc mắc
Đi đâu đây, rồi sẽ sống ra sao ?
Nếu ở lại, họ đối xử thế nào ?
Liệu có được, về thăm nhà lần cuối ?
Theo chiến hạm, hai máy full tiền tới
Là thủy thủ, một chuyến cuối hải hành
Dù sa cơ , vì biển mẹ hy sinh
Không buông súng đầu hàng quân giặc cướp!!
Ngày hôm nay, nhắc lại chuyện năm trước
Một kiếp người theo vận nước nổi trôi
Nhìn non sông dần mất vào tay người
Còn dân Việt, đang lùi vào tăm tối
Lối tại ai ? Ai là người có lỗi ?
Lũ tham quan giỏi đục khoét dân lành
Bọn tay sai, toàn một lũ kiêu binh
Hà hiếp dân nhưng lại hèn với giặc
Bốn chín năm, một lời khuyên chân thật
Hãy quay về với tổ quốc đồng bào
Cùng một mẹ, cùng chung giọt máu đào
Chỉ người Việt, mới thương dân nước Việt !
Bốn chín năm, đời tính ra có một
Quê hương mình, chỉ một mẹ không hai
Dù xa xôi, cách trở biển, sông dài
Vẫn mong ước, một ngày ta trở lại
Tháng 4, 2024
VoChieu







Ngày tháng Củ

Tuyết lạnh tan dần trên lối đi
Xuân về lòng ta nhớ nhung chi.....
Thêm một mùa xuân trên đất khách
49 năm ròng rả biệt kinh kỳ....

Lối củ xa mờ dấu chân di....
Thương kỷ niệm xưa tuổi xuân thì
Bao năm xa cách sầu viễn xứ
Môi má hoen màu lệ ướt mi

Đón xuân này tôi lại nhớ xuân xưa
Chao ôi thương quá nói sao vừa
Thôi đừng vương vấn ngày tháng củ
Gạt sầu theo ngày thang đong đưa

Bỏ lại sau lưng nữa chặn đường
Còn bao nhiêu tìm lại chút dư hương
Xuân xưa kỷ niệm ghì chôn chặt
Xuân này gắn bó chút yêu thương ....
DN 30/4/2024

Giọng đọc Dạ Lan tiếng hat Bích Đào

 https://youtu.be/RHPTU4N9loE?si=tmwE1b_wadtGgEUh

NỖI BUỒN THÁNG 4

Trách bao năm tháng bụi mờ
Ngăn sông cách núi đôi bờ đại dương
Đất trời một cõi tha phương
Cuốn theo mây gió nhớ thương muôn trùng
Trách sao năm cũ hãi hùng
Tháng tư ngày ấy khốn cùng ra đi
Dẫu rằng đôi ngã chia ly
Nhất sinh thập tử sá chi tôi đày
Trách chi biển rộng sông đầy
Đại dương to lớn thân gầy tha phương
Lênh đênh sóng nước buồn vương
Tìm miền đất hứa quê hương rã rời
Trách nơi chốn cũ xa vời
Tình ơi xa xứ không lời chia tay
Hành trình làm kiếp đó đây
Tự do khao khát đắng cay nỗi lòng…

Ktd

Tuesday, May 23, 2023

Thơ Vô Chiêu


r



Nếu… Mai tôi đi
Mai tôi đi, biết có ai đưa tiễn
Xác thân tôi vĩnh viễn hóa thành tro
Lính hồn tôi, đứng ngó xuống tò mò
Túi da đó đựng chi mà dúm dó !?
Mai tôi đi, hỏi rằng em còn có
Mơ một ngày , hai đứa ngắm chiều trôi
Tay trong tay, không nói, thế đủ rồi
Nhưng ước mơ vẫn chỉ là mơ ước !!
Mai tôi đi, đành tạ tình em trước
Lời hẹn hò xin khất lại mai sau
Kiếp này thôi như nước chảy qua cầu
Như gió thoảng ru em ngày nắng hạ !
Mai tôi đi, gởi em lời vạn tạ
Đã ru tôi tròn giấc mộng ban chiều
Đã cho tôi thấy một thoáng tin yêu
Và như thế, ấm đủ rồi, đêm xuống lạnh!!
10/5/23
VoChieu

Con phố nhỏ
Nếu có lần em về qua phố nhỏ,
Nhặt dùm anh một lá cỏ bên đường
Nhắc dùm anh vài kỷ niệm thân thương
Để nhớ lại, ngày chúng mình chung bước
Nha trang đó, có còn như ngày trước?
Biển còn xanh, triền sóng vỗ lao xao ?
Bờ cát trắng, con ốc nhỏ theo vào
Mang theo nó, chuyện tình nghe rất lạ!
Chuyện xa xưa như chuyện nàng tiên cá
Vì một hôm nàng quên cả đại dương
Bổi chàng trai thủy thủ gặp bên đường
Thủy tinh cung, đường về nàng quên lối !
Em còn nhớ, biển hôm nao, buổi tối ?
Tay trong tay, lặng ngắm trận mưa rào
Cơn gió lạnh, khe khẽ nép vào nhau
Truyền hơi ấm, anh vòng tay khép chặt
Vinpearl ơi, chuyện ngày xưa có thật ?
Hay là mơ, chuyện tiên cá xa xưa ?
Hay là ta xao động bởi chiều mưa
Trên đường về, đong đưa giây cáp mỏng
Nhớ ngày ghé Vinpearl phố nhỏ
7/3/14

Rồi có một ngày

Rồi có một ngày …đến lượt mình
Đời vốn vô thường, phải không Sinh ?
Nay mày đi trước, bọn tao sẽ
Đếm ngược thời gian, đợi lượt mình !!
Nghe tin mày mất, luống ngậm ngùi
Thêm một Nhân Mã bỏ cuộc chơi
Tuy cũng chẳng thân gì cho lắm
Nhưng tình hăm mốt giống nhau thôi
Chào quan lần cuối, Nguyễn Sinh ơi
Biết nói làm sao khỏi nghẹn lời ?
Thì thôi xin chúc bình an vậy
Chuyến đi lần cuối, về biển khơi
Tháng 6, 2024


VoChieu

Chuyện xưa

Cám ơn còn nhớ đến nhau
Chuyện xưa tích cũ, thủa đầu còn xanh
Nhắc chuyện xưa như kể chuyện cổ tích
Nhờ tin nhắn, hai đứa “gặp” lại nhau
Nửa thế kỷ, giờ đây đã bạc đầu
Chuyện ngày xưa, từng thước phim xuất hiện
Anh Hải Quán, tóc bồng theo gió biển
Em Trinh Vương e ấp áo dài buông
Nhớ thủa ấy nào em đã biết buồn
Mắt trong veo nhìn tưởng lai đàng trước
Tính họ hàng mình có chút thân thuộc
Được ba đời nhưng lấn cấn đâu đây
Nên cuối cùng, hai đứa phải chia tay
Đúng vào lúc, Saigon thay tên họ
Em ở lại gánh chịu bao gian khó
Rồi lấy chồng cho có với người ta
Đã chia tay, giờ an phận tuổi già
Nhưng vẫn nhớ, chuyện ngày xưa hoa mộng
Cùng nhỏ bạn, tin rằng anh còn sống
Năm mươi năm, hai đứa vẫn tìm anh
Tạ ơn trời, giờ cuối có tin lành
Anh khỏe mạnh, dù đã quên nhiều thứ!!
Nhắc chuyện xưa, đúng không ? Anh hỏi đố
Hơi tủi thân, nhưng nghĩ lại cảm thông
Gặp lại nhau đủ để em hài lòng
Mình đã mất cả một thời son trẻ
Bao nhiêu năm, cả hàng trăm chuyện kể
Phố Kỳ đồng, nơi hai đứa gặp nhau
Rạp Văn Hoa, xem Woodstock lần đầu
Trường Văn khoa, nơi anh thường đưa đón
Nửa thế kỷ, mình có duyên không nợ
Gặp lại nhau, em nhắc nhở chuyện xưa
Năm mươi năm, nói sao cũng bằng thừa
Chỉ biết chúc, an bình và sức khoẻ
Tháng 5, 2024

VoChieu

Có phải em ?

Chiều còn rơi nghĩa là đêm chưa đến
Sóng đẩy đưa là sóng rất gần bờ
Em dưới cầu. bàn tay vẫy vu vơ
Anh trên boong, nhắn câu chờ nhau nhé
Đảo Juneau, sáng nay tàu anh ghé
Alaska, gió bấc kéo mưa phùn
Vượt sóng ngang, tàu lắc thấy mà thương
Đi đâu nhỉ ? phải đi tìm băng giá ?
Chung quanh đây, chỉ toàn là biển cả
Có nhớ thương, gởi theo tảng băng trôi
Theo gió nam, niềm nhung nhớ đến người
Ở phương đó, có lần nào em nhớ ?
Tách Mint tea , ấm lòng nhau chỉ lạ
Có phải em đã bỏ chút bạc hà ?
Có phải em vừa chợt nhớ ngươi xa ?
Và băng tuyết chỉ làm anh thấy nhớ !!
Tháng 5/2024
VoChieu

Ngồi tính sổ đời, tính chẳng ra !
Tính tới, tính lui, cũng vậy mà
Giờ tri thiên mệnh nên ngồi đợi
Đợi chuyến đi cuối ..,chuyến thật xa !

Tính sổ đời

Bốn tám năm từ ngày ta bỏ nước
Theo thời cuộc phải cất bước ra đi
Nửa thế kỷ, nhắc lại làm được gì ?
Dở sổ đời, bấm ngón tay nhẩm tính
Năm bảy lăm vẫn còn mang chất lính
Mộng hải hồ chứa đày ắp trong tim
Ta vùng vẫy, ta cất bước đi tìm
Trong vô vọng, cuối đường hầm loé sáng
Trại tỵ nạn, kéo dài bao năm tháng
Về Durant một buổi sáng đầu thu
Ok ơi, ta nhớ mãi tên người
Texoma, biết bao là kỷ niệm (1)
Bốn năm trôi với muôn ngàn câu chuyện
Chuyện học hành, câu cá đến yêu thương
Chuyện tương lai, định hướng lúc ra trường
Còn bao chuyện, bốn năm dài đáng nhớ
Bước xuống đời, cầm mảnh bằng bỡ ngỡ
Rộng vòng tay, ai sẽ mở cho ta ?
Mang tâm sự của một kẻ xa nhà
Đầy mộng ước nhưng mà sao dám với!!
Việc gì tới thì trước sau cũng tới
Có việc làm, rồi lấy vợ sinh con
Cũng đôi lúc, nhớ đến chuyện nước non
Nhưng cơm áo, gạo tiền, thôi xếp lại !!
Nửa thế kỷ, kéo dài nơi hải ngoại
Thành công rồi thất bại cũng nhiều lần
Nay nhìn đời như một áng phù vân
Bay đi nhé, những ước mơ ngày cũ
Tháng tư 2023
VoChieu
1. Trường SOSU ở Durant. tểu bang Oklahoma bên bờ hồ Texoma , năm 75 đã bảo trợ hơn trăm sinh viên Việt Nam đến học. Một số cựu quân nhân nhân dịp này cũng ghi tên “học đại”, trong đó có tui !!



Saigon xưa




Ta sẽ về thăm Sài Gòn xưa
Bước trên đường cũ nắng lụa mờ
Để nghe trong gió mủi hương sứ
Để hồn phiêu lãng tuổi xa mơ
Ta sẽ về thăm Sài Gòn xưa
Có thể mùa nắng hoặc mùa mưa
Saigon còn mãi trong nỗi nhớ
Sáng nắng, chiều mưa, tối..đèn mờ !
Ta sẽ về thăm Sài Gòn xưa
Uống ly đen đá, ngọt đắng vừa!
Đốt thời gian chậm qua khói thuốc
Và hỏi nhau rằng, nhớ hay chưa ?
Ta sẽ về thăm Sài Gòn ơi
Về để hỏi thăm, chỉ một lời
Những con đường cũ thay tên ấy
Hỏi còn có nhớ ….đã một thời !
Đêm nay bỗng nhớ Saigon
Hỏi thăm em nhé, nắng còn hay mưa ?
Hỏi con đường lá me xưa
Có còn giao bóng lúc vừa mới quen
Saigon giờ đã thay tên
Nhưng sao ta vẫn chưa quên hở trời !l
Saigon xưa tuổi rong chơi
Saigon xưa có một thời…vào yêu !!
2/2024
VoChieu


All reaction


Buồn làm sao

Trầm ngâm ôm nhánh cây già
Mặt buồn rười rượị như là …chó hoang !
Còn vài hôm nữa xuân sang
Quê người chỉ thầy võ vàng mùa Đông !
Mai đào, bánh trái cũng không
Nhớ về quê mẹ trong lòng xót xa
Phải chăng mình cũng đã già ?
Chuyện xưa thì nhớ, chuyện qua …quên rồi !!
Hôm trước người có hỏi tôi
Sao toàn thấy nhắc chuyện thời xa xưa ?
Người ơi ngày tháng bây giờ
Chạy theo cái máy còn mơ chỗ nào ?
Buồn làm sao !!
1/17//2020
VoChieu
– Cảm tác từ tấm hình do Thày Dũng post lên Diễn Đàn, lúc đầu tính làm thơ vui, ai dè nhìn ra ngoài trời thầy cảnh mùa đông ảm đạm quá nên ….buồn làm sao !
Xin lỗi nếu bạn đã bị
Nỗi buồn virus lây qua !
Nếu thế, bạn cũng nhớ nhà như tôi !


Mười năm …

Anh về kết lá đề thơ
Hỏi thăm ai đó còn chờ nhau chăng ?
Anh đi thấm thoát mười năm
Mà câu tái hơp vẫn nằm trên môi !!
Mười năm thành chú cuội rồi ?!
Mười năm cách trở !? Như lời xưa chăng ?
Ngoài kia đơn lẻ ánh trăng
Phải trăng vàng võ mười năm đợi chờ ?!
Mười năm tròn một vần thơ
Hay là cột mốc tính giờ mà thôi ?!
Mười năm, đã quá xa rồi
Mười năm đánh dấu ngày tôi lên đường!!!
Mười năm rời bỏ quê hương
Ra đi còn chút vấn vương trong lòng
Mười năm còn nhớ hay không?
Noel lạnh lẽo mùa đông năm nào …
Tháng 5 hăm ba
VoChieu
Món quà cuối
Anh hăm bốn, em cũng vừa mười bốn
Biết chi đâu, chỉ nhìn trộm cúi đầu !!
Anh đưa quà, bẹo má, xinh gì đâu !!’
Anh nào biết, thế là em trốn kỹ
Miệng mỉm cười, má đỏ au, tỉ mỷ
Nhặt cành hoa, đếm cánh, tập. ..bói yêu
Yêu, không yêu, rồi lại yêu, hết buổi chiều!!
Anh nào biết, trong lòng cô bé đã ..,
Bốn năm trôi, cô bé đà trổ mã !!
Anh ngẫn người, cứ tưởng mắt mình hoa !
Đã dơ tay, nhưng dừng kịp cười xoà
Em đã lớn !! quà này anh giữ lại
Em phụng phịu, anh không được bị tại !!
Vẫn là em, mười bốn tuổi năm nào
Vẫn muốn quà, bẹo má lúc anh trao !!
Với riêng anh, vẫn muốn là cô bé
Nhưng lời này, nói ra đâu có thể
Và em buồn, em khóc suốt buổi chiều …
Anh đâu biết rằng cô bé đã yêu !
Yêu đơn phương nhưng mà yêu tha thiết
Rôi sau đó anh ra đi biền biệt
Bốn mươi năm tợ nước biếc qua cầu
Tình cờ gặp, em vẫn hỏi …quà đâu ?
Em vẫn thế , vẫn em mười bốn tuổi !!!
Tay cầm tay, nhìn nhau buồn buồn tủi
Nói gì đây, món quà cuối trong đời
Dơ tay đón mà lòng vẫn chơi vơi
Nhận, không nhận, biết làm sao cho đúng ?
4/2023
VoChieu

Thanh nga ơi, vĩnh biệt

Thanh Nga ơi, cả đồi em vất vả
Nay ra đi, thanh thản nhé nha em
Khép lại rồi những trăn trở ưu phiền
Những đớn đau vì ung thư giày xéo
Thanh Nga ơi, dường như anh còn thiếu
Một lần về cùng đi kiếm tuổi thơ
Ngôi trường nhỏ, chất chứa vạn ước mơ !
Với Sáu Hồ, cùng nhau “nhậu” sinh tố !
Nhớ ngày xưa, chọc anh, kêu bằng chú !
Vì bạn anh là vai chú của em
Làm thằng bé, đôi lúc tức muốn điên
Giờ nhớ lại , thấy mình sao khờ quá !
Thanh Nga ơi, tiễn em sao là lạ !!
Nhận tin buồn, nhưng lại thấy vui vui !
Vì từ đây, đau đớn tránh em rồi
Chấp đôi cánh, nhẹ nhàng bay tha thướt
Thanh Nga ơi, xin mời em. cất bước
Sẽ có ngày, không hẹn trước, gặp nhau !
Vòng sinh tử rồi cũng phải qua cầu
Thì thôi nhé, em lên đường vui vẻ !
Thanh Nga ơi, vĩnh biệt em, em nhé!
Tiễn đưa em, khoé mắt đã dâng trào
Cố ngăn giòng lệ chảy sắp lên cao
Biến cảm xúc thành câu thơ ly biệt
Thanh Nga ơi, tuổi thơ ơi, bất diệt !
Thủ Đức ơi, lại mất một người thân
Kỷ niệm ơi, xin trở lại một lần
Để nghe được, tiếng “chú ơi” …ngọt lịm !
Thanh Nga ơi, lần cuối xin giã biệt
Vĩnh biệt em, người bạn nhỏ thán thương
Vĩnh biệt em, người em gái cùng trường
Vĩnh biệt em, vĩnh biệt em lần cuối !!
5/28/22
VoChieu