HẢI ÂU VIỄN XỨ
Nhìn lại vài
hình ảnh ngày Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa với đoàn quân diễn hành , trong đó có
đoàn Hải âu áo trắng . Thời
gian đó chừng như mới đây thôi ! hôm kia hôm qua , mới hôm nào chúng ta trong
quân phục trắng tinh , từng
hàng từng lớp nơi thao diễn trường .
Màu trắng tinh khôi đó vừa trân trọng
vừa hùng dũng và vừa trẻ trung . Ôi đẹp lắm ! đẹp tuyệt vời như đoàn Haỉ âu
trong đội hình trên nền trời xanh biếc tung cánh tìm về đại dương . Thất vậy ,
chúng ta đã tìm về đại dương , tìm về các sông ngòi , tìm về các kinh rạch , gớp
phần phục vụ quê hương .
Rồi từ ấy , đoàn Hải âu tản mác khắp
nơi , chưa một lần được qui tụ đầy đủ trên quê hương tổ ấm .
Kẻ từ sen ngó đào tơ
“ bốn mươi “ năm ấy bây giờ là đây !
Lời thơ xa xưa của
cụ Nguyễn Du , chừng như man mát nổi long chúng ta “sen ngó đào tơ “của hôm nào
nơi quân trường có còn hay không sau hơn
bốn mươi năm hội ngộ ‘ Bốn mươi“ năm ấy bây giờ là đây
! Là đây những khuôn mặt cuả
lứa tuổi sáu mươi lăm , sáu mươi sáu , muối nhiều , tiêu ít , như đang đi ngoài
sương tuyết nón không đội đầu !. Những đường nét trên mặt không còn như một hải
đồ mới mẻ , là hải đồ thâm niên , được các sĩ quan haỉ hành “ làm point “, nên
giờ đây là những vết hằn sâu đậm . Thế nhưng đôi mắt ngày xưa không mấy thay đổi
! vẩn đôi mắt đó, đôi mắt hiền lành , trong sáng, thẳng thắn, huy nghi . Đôi mắt đã phần nào chiến thắng đường
nét trên mặt . Chính đường nét nầy là đồng lỏa với thời gian đã đưa chúng ta về
tuổi hoa niên .
Chúng ta đang nghỉ gì về tuổi hoa niên
?! các bạn hãy nhìn : Nguyễn đức Lý , các bạn hãy nhìn Nguyễn ngọc Giao ,các bạn
hãy nhìnTôn hữu Tài ,các bạn hãy nhìn Lê tất Chánh , Nguyễn văn Lực , Trịnh
đình Hưng , các bạn hãy nhìn lại chính mình và tất cã chúng ta hiện diện hôm
nay ….. Ôi ! Hạnh phúc len lén vào tâm tư , rồi như cơn bảo biển tràn ngập
chung quanh chúng ta . Nầy Tập nầy Hải nẩy Tố nầy Chiểu ,Síu , nầy các Quan 21
, tuổi hoa niên chúng ta còn nhiều ân huệ . Chúng ta còn mặt đối mặt hôm nay ,
còn nghe những lời Đệ nhi nhân mã ,giọng nói , tiếng cười , mầy tao inh ỏi , và
được nghe thỏ thẻ một going nói xa lạ trước kia , nhưng quá quen thuộc hôm nay
, khi êm aí như tiếng nước
suối róc rách bên tai ,ngọt ngào như ong mật , cũng có khi rào rạt như hoa biển
trên sóng cồn “ lác lư con tàu đi “: Phu nhân chúng ta đó .
Hạnh phúc như cơn bảo biển đầy ấp
trong ta , những giây phút nầy cơn bảo đưa chúng ta về” Đệ nhi nhân mã “ dể
thương dể nhớ . Dĩ vãng chôn kín trong tháp ngà kỹ niệm .Cánh cửa tháp ngà mở ra, nơi đó có quê hương với
đồng bằng , sông ngòi , núi non và biển cả . Có Quân trường Hải quân nơi chúng
ta trưởng thành , bước vào đời sống Quân ngũ .
Thế rồi ! vận nước bập bềnh nghiêng
ngã , ai rót cho chúng ta ly rượu ly bôi, như xưa một lần tiển Kinh Kha , tráng
sĩ ra đi không bao giờ trở lại ! Dầu sao ta cũng đã uống rồi !
Giờ đây ta còn một chút rượu “ Quân
trường “ thôi thi hãy cùng vui hôm nay đêm
Hội ngộ Nha trang ngày về .
Để ta chung uống uống chung say
Cho men hồ hải tình bằng hữu
Đọng lại tâm tư một thuở nào
Ta rót cho ta rượu quân trường
Để ta cùng uống uống cùng thương
bạn bè tri kỷ còn trong nước
có kẻ quên đời , kẻ nhớ mong
Ta rót cho ta rượu quân trường
Để ta chung uống , uống chung đau
Đau long “ Nhân mã “ tan theo Nước
Còn chút ân tình gởi cố hương !
Và cũng gởi cho
những ai Hai mươi mốt đã vĩnh viễn ra đi : Huỳnh mimh Trí , người bạn kiêu
hùng, bộc trực luôn nghỉ đên bạn bè , moị người , bạn không làm phật long ai (
trừ Đại đội phó Uy Long ) . Bạn đã ra đi vĩnh viễn trong một chiều hành quân
trên sông Đồng Tiến . Huỳnh mimh Trí là chim Hải Âu đầu tiên của Đệ nhi Nhân Mã
gảy cánh sau bốn tháng ra trường .
Trần văn Lựu ,một gương mặt thân
thương của chúng ta , có dáng dấp là một sinh viên hơn là một Sĩ quan haỉ quân
.Bạn đã anh dũng hy sinh khi đang phục vụ trên HD4DP .
Phạm đức Lai , người bạn hiền lành ,
chăm chỉ học hành , bạn ra trường với hạng Thủ khoa , nơi quân trường bạn đã
hiên ngang trong tay kiếm đứng dậy trước hàng quan , ngoài chiến trận bạn kiêu
hùng trước lằng đạn , tiếc thay ! bạn đã hy sinh ! ! ! . Đẻ nhớ bạn mãi mãi
trong tình bằng hữu 21 , Đệ nhị nhân mã đã thiết lập quỹ tương trợ , giúp đở
cho những Nhân mã trong hoàn cành khó khăn , qũy đó mang tên bạn P Đ L .
Ngô chí Thành , bạn can đảm chỉ súng
vào quân thù truyền kiếp ngàn năm đô hộ nước ta ; và anh dũng không rời HQ 10
bước vào long biển cả của vùng hải đảo thân thương Hoang Sa .
Nguyễn anh Kỳ , bạn làm việc quên mình
trên Dương vận hạm HQ 503 để phục vụ cho người di tản . trái pháo nồ tung bên bạn
! Nguyễn anh Kỳ đã tức tưởi ra đi,bỏ lại bạn bè anh em và người di tản buồn .
Anh Kỳ , giọng nói của bạn vừa thoáng qua tâm tư tôi : - Qubec Qubec , Kilo gọi
trả lời –Qubec nghe 5/5, độ nầy khỏe không ? trèo núi lâu quá đã chùng chân mỏi
gối , xuống núi đi chứ .—Sẽ hạ san trong thời gian gần đây thôi ; lâu quá mới
thấy mầy ngang qua vùng biển nầy ,gởi lời thăm các bạn 21 nếu gặp . Đó là lần
cuối cùng nói chuyện với Kỳ khi Kỳ còn ở đài kiểm báo Vũng tàu .Than ơi !
!! Lời thăm hỏi của bạn
cũng chưa chuyển đến 21 ! thôi
thì xin chuyễn lời ấy với các bạn 21 hôm nay .
Nguyễn văn Thiệu , bạn cũng đã chào
vĩnh biệt chúng ta trên con tàu HQ 473 . Bạn ra đi để lại nhiều suy tư cho Hạm
trưởng
Nguyễn xuân Chinh , bạn đã nằm vĩnh viễn
trong ngục tù caỉ tạo .
Rồi Đặng Qui , tìm tự do bằng đường biển
, Qui ra đi không bao giờ cặp bến ! .
Nguyễn Trân , Văn In cũng đã chào biệt
chúng ta !.
Nguyễn tuấn Mảnh , Bạn chọn con đường ở
lại quê hương và vào tù cải tạo . Ngưới cha từ xa về vào thăm con , nhưng bạn từ
chối không tiếp , nước mắt người mẹ chảy quá nhiều , nghẹn ngào cho tình cảnh
éo le , quá thương yêu mẹ bạn bước ra phòng thăm nuôi , chuyện trò với mẹ ,
không hỏi và cũng không trả lời câu hỏi cuả cha !. Khi Nguyễn tuấn Mảnh được thả
về , bạn không ở chung với gia đình , ở trong một căn chòi nho nhỏ ngoài mảnh
vườn vắng vẽ , không tiếp ai trừ mẹ và vợ hàng tuần đem lương thực . Không cạo
râu , không cắt tóc ,tóc phủ xuống mặt , khônh chải đầu , Nguyễn tuấn Mảnh giờ
đây không còn là Nguyễn tuấn Mảnh nửa ! rồi Mảnh từ chối người vợ đến thăm từ
chối nhận lương thực , nói lời vỉnh biệt ! ……..! Mảnh đã vĩnh viễn gia đình và
bạn bè Đệ nhi nhân mã !!! trong căn chòi thê lương đó ! ( phỏng theo lời kể lại
của CK Nguyễn văn Mong )
Thời gian năm ấy đã qua rồi , bây gìơ
ta còn lại gì đây ? còn lại tinh bằng hữu cho nhau , còn lại kỹ niệm <Hội ngô Nha trang ngày về>
và còn lại những lần hội ngộ khác . Còn lại bài ca thân thương : Hải quân hành
khúc <
Bao người con trai kiêu hùng cùng nhau ………. >
Chúng ta hãy hát đi , hát thật lớn cho
đàn chim Hải Âu Viễn Xứ , hát nửa đi ,hát cho đem nay , đêm < Hôi ngộ Nha trang ngày về > và hát
cho những Nhân Mã đã nằm xuống , còn
kỹ niệm nào để nhớ để thương ! .
Quang Trần
No comments:
Post a Comment