Tặng Các Bạn 21 Đã
Vĩnh Viễn Ra Khơi
Anh đi rồi một mình em dạo phố
Người xôn xao nhưng em thấy chạnh lòng
Ly cà phê đen làm sao sưởi ấm
Tách trà thơm không đủ để cạn lòng
Anh đi rồi tan trường không ai đón
Đời quạnh hiu nên em sợ trời mưa
Có những khi trời về chợt tối
Mơ thấy anh về áo trận súng trên vai
Anh đi rồi mình em ra biển nhớ
Viết tên anh trên phiến đá bơ vơ
Gió thổi tên anh qua từng đợt sóng
Nghe thì thầm như anh nói trong mơ
Anh đi rồi mình em ra biển vắng
Cùng đùa vui với sóng nước bao la
Lâu đài cát anh xây trên cát trắng
Sóng nước dập dìu tan nát thương đau
Anh đi rồi không còn ai hờn dỗi
Sách vở này đây có nghĩa gì đâu
Khung trời đại học chìm trong bóng tối
Lời yêu thương xin gửi một linh hồn
Nguyễn Đức Lý
No comments:
Post a Comment